Giỏ hàng đang trống. |
Giỏ hàng đang trống. |
Giỏ hàng đang trống. |
Trong mưa lũ lớn, nước thường dâng cao nhấn chìm nhiều nhà cửa, vật dụng, người dân tìm đường thoát nạn dẫn tới sự tiếp xúc với nước mà không có các vật dụng bảo hộ. Những vùng nước này thường chứa mầm bệnh và hóa chất gây hại cho cơ thể.
Tình trạng nước ăn chân phổ biến ở những nơi ngập lụt sau bão lũ. Thực chất căn bệnh này là do người dân bị nhiễm nấm Candida và Blastomyces.
Nguyên nhân là do môi trường sống bị ngập, người dân bị ngâm tay chân trong nước nhiều, khiến luôn bị ẩm ướt làm cho nấm dễ xâm nhập và phát triển.
Bệnh hay gặp ở các kẽ ngón chân. Lúc đầu là những đám da chết mục màu trắng, ngứa nhiều, gãi lột lớp da chết để lại nền da đỏ hồng ẩm ướt, đau rát, ngứa... khiến bệnh nhân tiếp tục phải gãi và rất đau. Nếu không được điều trị, vết loét sẽ hằn sâu và lan rộng, gây nhiễm trùng sưng đau, đi lại khó khăn.
Người dân sinh sống trong vùng úng ngập rất dễ bị nhiễm trùng da do vi khuẩn và nấm, đây là bệnh da thường gặp nhất sau đợt lũ.
Đặc biệt, nguy cơ nhiễm trùng tăng lên sau các chấn thương da và ở những người mắc bệnh mãn tính như: Tiểu đường, suy tĩnh mạch mạn tính và suy giảm miễn dịch. Tụ cầu và liên cầu vẫn là nguyên nhân phổ biến nhất của nhiễm trùng da sau mỗi trận lũ lụt.
Nước lũ thường chứa các hóa chất từ các ngành công nghiệp hoặc hộ gia đình bao gồm thuốc trừ sâu, các kim loại nặng, chất tẩy rửa. Viêm da tiếp xúc xảy ra khi da tiếp xúc với các chất có trong nước lũ, thường gặp ở các vùng da tiếp xúc trực tiếp với nước như chân, tay... với biểu hiện là các dát đỏ, sưng nề, gây ngứa và khó chịu nhiều cho người bệnh. Việc sử dụng các chất sát khuẩn, tẩy rửa thường xuyên sau đợt lũ cũng làm tăng nguy cơ viêm da tiếp xúc ở những người có cơ địa dị ứng từ trước.
Sau mưa lũ sẽ phát sinh nhiều yếu tố nguy cơ gây bệnh
Trong các bệnh da mùa mưa lũ kể trên, một số bệnh có thể tự khỏi nếu được chăm sóc, vệ sinh tốt. Tuy nhiên, đa số các trường hợp cần được điều trị với thuốc uống và thuốc bôi phù hợp để khỏi bệnh hoàn toàn, cũng như để phòng bệnh lây lan.
- Vệ sinh môi trường sống, đảm bảo cung cấp nguồn nước sạch.
- Hạn chế tối đa việc tiếp xúc với các nguồn nước bẩn, các nguồn nước tù đọng lâu ngày. Nếu bắt buộc phải lội vào nước bẩn thì sau đó phải rửa ngay bằng nước sạch và lau khô, nhất là các kẽ ngón tay, ngón chân.
- Mang các dụng cụ bảo hộ nếu bạn phải đi vào vùng nước ngập.
- Không mặc áo quần ẩm ướt.
- Tránh tiếp xúc với nước lũ nếu bạn có vết thương hở. Nếu tiếp xúc thì phải rửa sạch vết thương bằng xà phòng và nước sạch.
- Làm sạch và băng kín vết thương bằng băng chống thấm nước để giảm nguy cơ nhiễm trùng.
- Nên trang bị một số dung dịch sát khuẩn như oxy già, dung dịch thuốc tím, xanh methylen, chlorhexidine, cloramin B... để rửa vết thương trước khi bôi thuốc hoặc sát trùng sau khi lội nước bẩn.
- Người đã bị bệnh cần tránh tiếp xúc với nguồn nước bẩn, vệ sinh cá nhân sạch sẽ. Không dùng chung quần áo, khăn mặt, chậu giặt với người chưa mắc bệnh để tránh lây lan ra cộng đồng. Tránh gãi để hạn chế làm tổn thương lan rộng. Khi bị bệnh thì cần đến cơ sở y tế để khám và điều trị bệnh đúng cách.
(Nguồn: Báo sức khỏe và đời sống)